Ta ngồi ngắm ánh trăng
Thả hồn bay theo gió
Có hạnh phúc nào bằng
Trăng chính là tri kỉ.
Ta đếm những vì sao
Bao muộn phiền tan biến
Vì sao vẫn còn đó
Mà nỗi buồn đã qua.
Ta ngắm những bông hoa
Giao hòa cùng trời đất
Tình yêu thương lan tỏa
Bao bọc cả đất trời.
Cuộc đời như áng mây
Nhưng tình thương còn mãi
Như đóa hoa sen trắng
Mãi lắng đọng hương thơm.
Kim Dung