Câu chuyện Dắt ốc sên đi dạo
Một người thầy giao cho học trò của mình một nhiệm vụ là đi dắt một con ốc sên đi dạo. Người học trò ko có cách nào khác là phải nghe theo.
Trên đường đi cậu ta luôn la mắng ốc sên và nói: sao mi ko đi nhanh lên chứ? Ta làm sao mà chờ mi được. Ốc sên nhìn với ánh mắt như biết lỗi. Nó như muốn nói tôi đã cố hết sức rồi, anh ko thấy mồ hôi của tôi ra đầm đìa sao? Ốc sên cố gắng bò thật nhanh nhưng vẫn ko thể ko nhanh được.
Cậu học trò nhìn ốc sên vô cùng tức giận, thầm nghĩ ko hiểu tại sao thầy lại giao cho mình cái việc chán ngắt này! Con ốc sên này đúng là đáng ghét.
Đi được một lúc chân cậu bước chậm lại, cậu ngửi thấy mùi hương của hoa cỏ, rồi cậu thấy có tiếng gió thổi nhè nhẹ, rồi tiếng chim hót véo von… cậu chưa bao giờ thấy bầu trời hôm nay lại đẹp đến như vậy. Cậu cảm thấy mình vô cùng hạnh phúc.
Giờ thì cậu đã hiểu tại sao thầy lại giao cho mình 1 nhiệm vụ cao cả như vậy.
Câu chuyện thú vị: Người thầy và Tên Trộm
Có một tên trộm vào nhà một người thầy giáo ăn trộm. Lúc kẻ ăn trộm đi vào và lấy tiền đi ra. Vị thầy bảo: lấy tiền của người ta mà ko nói cám ơn ta sao? Có lấy thì cũng phải bớt lại cho ta mấy đồng để mai ta còn mua hoa quả cũng phật. Tên trộm nghe xong rui đi. Mấy hôm sau tên trộm bị cảnh sát bắt được và biết là hắn ta có ăn trộm tiền của vị thầy. Mới gọi vị thầy lên làm chứng. Vị thầy nói nó ko ăn trộm tiền của ta, tiền là ta cho nó. Nó cám ơn ta rồi mà. Sau này tên trộm ra khỏi tù đến gặp vị thầy và xin nhận làm đệ tử.
Câu chuyện anh chàng trồng hoa
Có một anh chàng rất yêu một cô gái. Nhưng để thử lòng chàng trai cô gái đã nói: nếu như anh có thể trồng được một vườn hoa hồng trên đỉnh núi thì em sẽ yêu anh. Chàng trai đồng ý đi lên núi trồng hoa.
Hai năm trôi qua hoa hồng đã mọc đầy một vườn. Chàng trai rất vui mừng xuống núi đi thăm cô gái và thông báo cho cô gái biết là Anh đã trồng được một vườn hoa hồng rất đẹp và anh cũng định ngỏ lời với cô gái. Khi gặp anh cô gái đã nói rất dứt khoát. Đã Hai năm rồi, thời gian lâu quá, giờ em đã có người yêu khác rồi. Anh đi về đi và không cần phải chờ em nữa. Chàng trai bỗng đứng khựng người, một lúc sau anh quay mặt ra đi trong nỗi buồn và thất vọng tràn trề. Nhưng anh vẫn nói với cô gái, anh sẽ vẫn lên núi trồng hoa chờ em. Hai năm tiếp trôi qua vườn hoa ngày càng nhiều thêm, anh thấy vô cùng hạnh phúc vì hàng ngày vẫn trồng hoa và chờ đợi người con gái mà mình yêu. Anh đã chăm sóc rất tốt nên bông nào cũng đẹp và tỏa hương thơm ngát. Bỗng 1 hôm cô gái đi lên núi và nhìn thấy vườn hoa anh trồng trông rất đẹp. Cô gái nhìn anh âu yếm nói: Anh vẫn chờ đợi em chứ? Cô gái nói như nấc lên với giọng nghẹn ngào. Giọt nước mắt tuôn chảy trên hai gò má.
Thực ra em chưa hề yêu ai ngoài anh, nhưng vì em mắc một căn bệnh phải điều trị trong hai năm. Và giờ em đã khỏi bệnh nên em mới lên đây gặp anh. Chàng trai chạy đến ôm cô gái và nói” anh vẫn hàng ngày ở đây trồng hoa và chờ đợi em trong suốt 4 năm qua. Từ giờ anh sẽ luôn ở bên cạnh để chăm sóc cho em!
Tình yêu là một sự chờ đợi ngọt ngào! Nếu như ko có sóng gió thì tình yêu sẽ không bền vững. Hoa mọc trên núi là loài hoa thanh cao nhất. Người biết chờ đợi là người có Đức hạnh đáng quý nhất.
Câu thần chú
Có một nhà thông thái, lúc biết mình sắp ra đi theo tổ tiên, liền gọi các con lại bên giường, chỉ vào kho sách mênh mông của mình và nói:
– Bây giờ cha tiết lộ cho các con một điều bí mật: kho sách vĩ đại của ta chính là một món quà do một vị Thánh đã ban tặng, khi Ngài thấy ta nhà nghèo mà học hành chăm chỉ. Cùng với món quà tặng vô giá đó, Ngài còn bảo: “Trong kho sách vô tận có một quyển sách quý nhất,trong quyển sách quý nhất ấy có một trang quý nhất, trong trang sách quý nhất ấy có ghi một câu thần chú. Ai đọc được câu thần chú ấy sẽ trở thành một nhà thông thái trong những nhà thông thái…”Cuốn sách nào vậy cha? người con trai cả nhanh nhẩu hỏi.- Chính ta cũng muốn hỏi vị Thánh câu đó, nhưng chưa kịp thì Ngài đã biến mất.Ngừng lại giây lát rồi người cha trút cạn sinh lực vào lời trăng trối cuối cùng:- Cả đời ta đã cặm cụi đọc, nhưng vẫn chưa đọc được cuốn sách quý báu ấy. Đời các con còn dài, các con hãy chăm chú vào việc đọc. Ta hy vọng rằng các con sẽ may mắn hơn ta là tìm được câu thần chú linh thiêng ấy!Nghe lời căn dặn, những người con của nhà thông thái cần mẫn đọc hết ngày này qua ngày khác. Họ đọc mãi, nhưng vì kho sách dường như là vô tận nên vẫn chưa đọc đến cuốn sách quý báu ấy. Song nhờ những kiến thức thâu lượm được qua ngày tháng, họ đã trở thành những bậc trí giả khả kính.
Xem tiếp: Những câu chuyện hay – Phần 2